“Phụ nữ hiện đại không cần vào bếp là nữ quyền lệch lạc”
Tôi thấy lo khi ngày càng có nhiều phụ nữ hiện đại mang tư tưởng ‘chồng muốn sinh con tự đi mà đẻ’, “muốn ăn tự vào bếp mà nấu’…
Đọc bài viết “Phụ nữ kiếm tiền giỏi không cần phải vào bếp”, hay những quan điểm gần đây về phụ nữ hiện đại không cần làm việc nhà, tôi không rõ đó có phải là tư tưởng tiến bộ hay không? Có lẽ tôi là một người đàn ông may mắn khi có vợ biết nấu ăn và vui vẻ với công việc đó. Vợ tôi luôn nấu nhiều món hơn những gì tôi cần. Đôi khi, tôi hỏi lý do, vợ trả lời rằng dạo này thấy chồng sút cân nên muốn làm vài món ngon để tẩm bổ. Nghe những lời đó, tôi thấy rất biết ơn vợ.
Đặc biệt, vợ tôi chưa bao giờ kêu ca về việc nấu ăn mệt mỏi như các chị em bây giờ. Có lẽ vợ tôi quá lạc hậu rồi chăng, nên suy nghĩ không được “tiến bộ” như phụ nữ hiện đại? Gần đây, đọc nhiều bài viết, bình luận thể hiện nữ quyền của các chị em trên chuyên mục Ý kiến, tôi thấy có nhiều quan điểm như: “muốn đẻ thì chồng đi mà đẻ”, “muốn ăn thì chồng tự vào bếp mà nấu”, “phụ nữ không rảnh để mà hầu hạ”, hay “tiền ai nấy xài”… Cá nhân tôi thấy lo nhiều hơn là vui trước xu thế này.
Thực ra, việc nấu ăn hay sinh con có một ý nghĩa lớn lao hơn nhiều, đó là tạo một mối liên kết gia đình, một sợi dây tình cảm giữa vợ và chồng. Nếu gia đình thiếu đi những điều đó thì giữa hai người sẽ chẳng có sự gắn bó (trách nhiệm và nghĩa vụ) nào nữa , ngoài việc ở chung một nhà và ngủ chung một giường. Đó không phải là một gia đình đúng nghĩa. Một ngày nào đó, khi “đối tác” của bạn thấy cuộc sống chung quá nhàm chán (ai cũng có giai đoạn đó) và quyết định đường ai nấy đi, không muốn ràng buộc nhau nữa, không muốn có thêm trách nhiệm, bạn sẽ nhận ra sai lầm của mình.
Xét về mặt xã hội, những ý kiến như phụ nữ không cần sinh con, không cần nấu ăn, thích gì làm nấy… là hệ quả của việc giáo dục dư thừa vật chất và lệch lạc trong nhận thức của trẻ em hiện nay. Dẫn đến con người luôn coi mình là trung tâm của vũ trụ, có những hành động đề cao tự do cá nhân một cách thái quá, thay vì tìm cách cân bằng, đặt mình trong mối quan hệ chung.
Với một người phụ nữ có gia đình, việc biết nấu ăn, thậm chí là nấu ngon, sẽ là điều tuyệt vời để giữ gìn hạnh phúc. Bởi trong một gia đình, việc nấu ăn sẽ giúp gắn kết các thành viên lại với nhau, thể hiện mức độ quan tâm, hay tình cảm của mỗi người. Ngược lại, nếu phụ nữ không biết nấu ăn, hãy để chồng vào bếp, với điều kiện tiên quyết là bạn ăn được những gì chồng nấu.
Còn nếu cả hai người đều không biết nấu ăn, tất nhiên cũng không sao cả, bạn có thể đặt đồ ăn sẵn ở ngoài tiệm và ăn chúng hàng ngày, hoặc nếu có tiền có thể thuê người làm nấu ăn giúp. Nhưng bạn biết đấy, chúng ta không thể để người lạ nấu ăn mãi được, vì đó là gia đình của chính bạn.
Cuối cùng, việc nấu ăn chẳng liên quan gì đến “văn minh” hay “nữ quyền” như nhiều người vẫn đề cao cả, đơn giản đó là sự phân công lao động theo khả năng mà thôi. Tạo hóa đã sinh ra phụ nữ với bản năng tinh tế và tỉ mỉ, nên xét cho cùng họ hợp với công việc nấu ăn hơn. Còn đàn ông vốn khỏe mạnh, nên rất hợp với việc cày cuốc, kiếm tiền bên ngoài, và cũng là nơi để chị em xả stress. Hãy biết chấp nhận điều đó, tìm cách thích nghi và dung hòa, thay vì đòi hỏi nữ quyền một cách lệch lạc, đi ngược lại tự nhiên.